Thống kê năm 2022, số lượng người trên 60 tuổi tại Thành phố Hồ Chí Minh là 1.033.355 người, chiếm 11,03% dân số.
TTXVN - “Nhà dưỡng lão là xu thế tất yếu trong bối cảnh Thành phố Hồ Chí Minh đang bước vào giai đoạn già hóa dân số; cần có chính sách khuyến khích phát triển mô hình này trong tương lai để đáp ứng nhu cầu khi số lượng người cao tuổi ngày càng nhiều”. Thông tin được đề xuất tại Hội thảo “Thích ứng già hóa dân số tại Thành phố Hồ Chí Minh, tiếp cận từ hoạt động chăm sóc sức khỏe người cao tuổi” do Chi cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức ngày 23/1.
Phát biểu khai mạc Hội thảo, Tiến sĩ Nguyễn Văn Vĩnh Châu, Phó Giám đốc Sở Y tế cho biết, thống kê năm 2022, số lượng người trên 60 tuổi tại Thành phố là 1.033.355 người, chiếm 11,03% dân số. Theo kết quả Tổng điều tra Dân số và Nhà ở năm 2019, tuổi thọ bình quân của người dân Thành phố là 76,6 tuổi, cao hơn trung bình cả nước. Chỉ số già hóa (tỷ số dân số từ 60 tuổi trở lên so với dân số dưới 15 tuổi) của Thành phố là 49,4%, cao hơn so với số liệu của cả nước là 48,8%. Những số liệu này cho thấy Thành phố Hồ Chí Minh đã bước nhanh vào tiến trình già hóa dân số. Già hóa dân số tại Thành phố chịu sự tác động sâu sắc của mức sinh thấp, mức chết thấp và tuổi thọ trung bình tăng cao.
Theo Phó Giám đốc Sở Y tế Thành phố Hồ Chí Minh, người cao tuổi Việt Nam nói chung và Thành phố Hồ Chí Minh đang đối diện với gánh nặng “bệnh tật kép” và thường mắc các bệnh mạn tính, đối diện với nguy cơ không tự chăm sóc trong sinh hoạt do quá trình lão hóa, chi phí điều trị lớn. Trong khi đó, hệ thống chăm sóc sức khỏe tại Thành phố vẫn chưa thích ứng già hóa dân số nhanh. Việc xây dựng môi trường thân thiện với người cao tuổi và triển khai các loại hình chăm sóc sức khỏe dài hạn tại cộng đồng chưa được triển khai đồng bộ và mang tính lâu dài.
Thạc sĩ Lê Văn Thành, nguyên Trưởng phòng Nghiên cứu Văn hóa - Xã hội, Viện Nghiên cứu Phát triển Thành phố Hồ Chí Minh cho rằng, hiện có bốn loại hình chăm sóc người cao tuổi nhưng loại hình chăm sóc tại gia đình là chủ yếu. Tại Thành phố Hồ Chí Minh, 99,5% người cao tuổi được chăm sóc tại nhà, một số ít người cao tuổi được chăm sóc trong các cơ sở tập trung, chủ yếu là người cao tuổi neo đơn, không nơi nương tựa hoặc diện chính sách. Theo chuyên gia này, để đảm bảo chất lượng chăm sóc người cao tuổi đòi hỏi cần sự trợ giúp, đầu tư lớn hơn nữa từ Nhà nước, cộng đồng và trách nhiệm chăm sóc người cao tuổi cần được chuyển dần từ gia đình sang xã hội. Một trong những chính sách quan trọng nhất là cần tích cực hỗ trợ cho các doanh nghiệp tham gia vào công tác chăm sóc người cao tuổi, cụ thể là đầu tư xây dựng các nhà dưỡng lão. Số lượng các nhà dưỡng lão hiện nay đang rất ít, nhu cầu thì lớn nhưng việc đầu tư kinh doanh trong lĩnh vực này không dễ.
Đồng quan điểm, bà Phạm Thị Mỹ Lệ, Phó Trưởng Ban đại diện Hội Người cao tuổi Thành phố Hồ Chí Minh cho rằng, xu hướng phát triển của mô hình viện dưỡng lão ở Việt Nam là xu thế tất yếu, trong tương lai sẽ tập trung nhiều hơn vào việc đáp ứng đủ, chất lượng nhu cầu đang ngày càng tăng của người cao tuổi, tạo ra môi trường chăm sóc và sinh hoạt tối ưu cho họ. Bà Lệ cho rằng để phát triển mô hình này, cần có chính sách khuyến khích cá nhân, tổ chức, doanh nghiệp xây dựng, thành lập các cơ sở nuôi dưỡng người cao tuổi như: giao đất, miễn, giảm thuế thu nhập doanh nghiệp, thuế đất... Điều này nếu thực hiện sẽ giảm bớt rào cản về giá khi người cao tuổi tham gia ở các viện dưỡng lão, bởi hiện giá thu có nơi trên 20 triệu/tháng, đa số người cao tuổi rất khó tiếp cận. Cùng với đó, tăng cường nguồn lực hỗ trợ cho các cơ sở dưỡng lão hiện hữu và tăng số lượng cơ sở dưỡng lão công lập. Thành phố Hồ Chí Minh cần xây dựng cơ sở dưỡng lão cấp huyện để chăm sóc đối tượng theo Nghị định số 20/2021/NĐ-CP Quy định chính sách trợ giúp xã hội đối với đối tượng bảo trợ xã hội. Đại diện Hội Người cao tuổi Thành phố Hồ Chí Minh cũng đề xuất các bệnh viện trên địa bàn cần có khoa lão để theo dõi, chăm sóc sức khỏe của người cao tuổi./.